Tuổi 30, cái tuổi đã trải qua đủ hỉ, nộ, ái, ố của cuộc sống, cũng là lúc người ta khao khát một bờ vai vững chắc để dựa vào, một trái tim ấm áp để sưởi ấm những ngày giá lạnh. Tôi, Nhung, một cô gái 30 tuổi, hiện đang sinh sống và làm việc tại quận Nam Từ Liêm, Hà Nội, cũng không nằm ngoài dòng chảy ấy.
người phụ nữ ngồi ghế sofa
Có lẽ, với nhiều người, 30 tuổi là một cột mốc đáng sợ, đánh dấu sự lão hóa của nhan sắc và thanh xuân. Nhưng với tôi, 30 tuổi lại là độ chín của sự từng trải, là vẻ đẹp mặn mà, đằm thắm của người phụ nữ đã đi qua những thăng trầm của cuộc đời.
Ba mươi năm qua, tôi đã sống một cuộc sống độc lập, tự chủ và đầy ý nghĩa. Tôi yêu công việc văn phòng của mình, tìm thấy niềm vui trong những điều giản dị như chăm sóc bản thân, tập thể dục dưỡng sinh đều đặn. Tôi không phải tuýp người thích những nơi ồn ào, náo nhiệt, tôi yêu sự yên bình, tĩnh lặng và sâu lắng.
Giờ đây, khi mọi thứ đã ổn định, tôi khao khát được chia sẻ cuộc sống này với một người đồng hành. Tôi không tìm kiếm một người đàn ông hoàn hảo, chỉ cần anh ấy chân thành, thấu hiểu và biết trân trọng những giá trị của cuộc sống.
Anh có thể không giỏi nấu ăn, vì tôi thích tự tay chuẩn bị những bữa ăn ngon cho người mình yêu thương. Anh có thể không khéo léo, vì tôi luôn tin rằng, sự chân thành và thấu hiểu mới là sợi dây kết nối bền chặt nhất cho mọi mối quan hệ.
Tôi tin vào duyên phận, và tôi vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi một nửa của mình. Biết đâu, người ấy đang đọc những dòng tâm sự này và mỉm cười vì tìm thấy một tâm hồn đồng điệu?